Làm người có dại mới nên khôn,
Chớ dại ngây si, chớ quá khôn.
Khôn được ích mình, đừng rẽ dại,
Dại thì giữ phận chớ tranh khôn.
Khôn mà hiểm độc là khôn dại,
Dại vốn hiền lành ấy dại khôn.
Chớ cậy rằng khôn khinh kẻ dại,
Gặp thời, dại cũng hoá nên khôn.
:?:
==========================
Buộc nỗi buồn vào quả bóng bay
Buông tay bóng vẫn loay hoay giữa trời
===================================
Có lẽ nào trên đường tấp nập
Ta vô tình vội vã lướt qua nhau
Phút lơ đễnh chẳng ngờ đang đánh mất
Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu
===================================
Lẽ nào có vay mà không trả
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình
====================================
Giá mà được chết đi một lúc
Tỉnh dậy xem người ta khóc hay cười
Và thử xem mình sẽ cười hay khóc
Làm ma có sướng hơn làm người
=========================================
Nếu ôm chặt lấy tình, bạn sẽ thấy chỉ ôm lấy mình mà thôi.
======================================
Yêu tôi ít thôi nhưng hãy yêu mãi mãi.
===================================
Phiêu phiêu tự cuồng phu
Tự tiếu thiên hạ si
~~~~~~~~~
Một dời ngông
Vạn lần cuồng
Giờ Bình Yên.
=============================
Trần gian vốn là Mộng
Thực hư cũng là Mộng
Say mộng hay tỉnh Mộng cũng là Mộng mà thôi
============================
Trong đại dương bao la
Có tôi là giọt nước
Khi biển cả chuyển mình giọt nước ấy tung tăng
===================================
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha